Giữa chốn thành thị tấp nập, vẫn có một xã đảo yên bình tại Hà Nội

Đây là xã đảo duy nhất tại Hà Nội.

Xã Minh Châu (Ba Vì, Hà Nội) là xã vùng bãi bồi giữa sông Hồng, được thành lập từ năm 1955 với 3 thôn là Chu Chàng, Chu Châu và Liễu Châu. Sau đó do ngập lụt liên miên, Liễu Châu chuyển về thị trấn Tây Đằng.

Do đặc thù là một bãi bồi nằm giữa sông Hồng, đường vào Minh Châu chỉ có thể đi bằng thuyền, phà từ phía Đông (phà Chu Minh) và phía Tây (qua tràn Thủ Độ). Đây là xã đảo duy nhất của Hà Nội nằm gần ngã ba Bạch Hạc, nơi hợp lưu của sông Hồng, sông Đà và sông Lô.

Toàn cảnh xã đảo Minh Châu 
Toàn cảnh xã đảo Minh Châu 

Có thể gọi Minh Châu là một ốc đảo, bởi xung quanh thôn xóm được bao bọc bởi cánh đồng cỏ và các loại hoa màu xanh bát ngát. Không có nghề phụ, ba bề bốn bên đều là nước người dân chủ yếu làm nông và chăn nuôi. Đặc biệt nơi đây đang rất phát triển nuôi bò lấy sữa và thịt.

Cỏ được trồng để nuôi bò, giống cỏ voi (cỏ sữa) cao lút đầu người chỉ 3 tháng là cắt được, không mất nhiều công chăm sóc. Phần lớn người dân Minh Châu đều trồng cỏ, diện tích trồng cỏ lên đến 156ha, nông nghiệp chiếm đến 85,6% các ngành nghề khác.

Con đường chính vào xã qua đập tràn Thủ Độ, đoạn sông Hồng này được người dân gọi là kênh Đường. Trước đây vào mùa lũ từ tháng 5 đến tháng 9, Minh Châu bị cô lập hoàn toàn giữa bốn bề sông nước, vào xã hoàn toàn bằng thuyền. Ngày nay khi các đập thủy điện được xây dựng, nước sông cạn hơn, phần lớn thời gian trong năm có thể đi qua đập tràn bằng đường bộ. 

Hiện tại xã Minh Châu chỉ còn 2 thôn với diện tích tự nhiên 563,33ha, trong đó đất canh tác là 284,09ha. Dân số có 6.545 khẩu, sống ở 7 khu dân cư. 

Xã Minh Châu hiện không có trường THPT, hàng ngày khoảng 400 học sinh phải đi phà qua sông Hồng để đến trường học. 

Giữa chốn thành thị tấp nập, vẫn có một xã đảo yên bình tại Hà Nội - Ảnh 1

Sau 70 năm thành lập, hệ thống nước sạch mới đến được với ít hộ gia đình. Trước đây, người Minh Châu hứng nước mưa để ăn uống, nước giếng khoan dùng trong sinh hoạt.

Hiện nhiều tuyến đường quanh xã được bê tông hóa. Trước đó các hộ dân chăn nuôi thường xả thải ra đường, đi tới đâu cũng có mùi xú uế. Nay các tuyến đường đã có thùng rác, cống có nắp giảm thiểu ô nhiễm.

Phương Hà

Theo Chất lượng và cuộc sống