Câu chuyện ‘bỏ phố về vườn’, không dành cho những nhà đầu tư non tay, ít vốn
Trước tình hình diễn biến phức tạp của dịch bệnh COVID – 19, nhiều người ở thành thị đổ về các tỉnh lân cận để tìm mua đất nhà vườn. Tuy nhiên nếu cứ ‘hùa’ theo đám đông bỏ phố về vườn thì sẽ phải nhận ‘quả đắng’ bất cứ lúc nào, đặc biệt là những nhà đầu tư còn non tay, ít vốn.
Nở rộ trào lưu ‘bỏ phố về vườn’
Thực chất Trào lưu bỏ phố về quê xuất hiện từ vài năm trước, đến nay khi dịch COVID-19 diễn biến phức tạp trào lưu này lại ngàng càng nở rộ.
Dù ở thời điểm hiện tại, sóng đất đã lặng nhưng mặt bằng giá vẫn rất cao, đặc biệt là tại khu vực ven Hà Nội. Đơn cử, đất tại các vùng ven Hà Nội như Đông Anh, Hoài Đức, Thanh Trì, giá chào bán đắt ngang ngửa các khu vực phát triển thuộc các quận nội thành thủ đô với mức giá lên tới 70-90 triệu đồng/m2. Ngay trong các ngõ ngách nhỏ, giá đất thuộc các huyện này cũng bị chào lên tới 20-30 triệu đồng/m2. Ở Đông Anh, đất mặt tiền Tiên Hội, Đông Trù (Đông Hội, Đông Anh) giá rao bán là 55-70 triệu đồng/m2.
Hay đất Vân Canh, gần đường vành đai 3,5 giá cũng chạm mức 70-90 triệu đồng/m2. Đất mặt đường khu vực thị trấn Văn Điển, Ngọc Hồi (Thanh Trì) cũng vọt lên mức 97-110 triệu đồng/m2. Trước thực trạng giá đất nhảy múa và thiết lập mặt bằng giá cao, những nhà đầu tư vốn mỏng đã buộc phải “bỏ phố về quê” săn đất.
Cũng theo thống kê của Batdongsan.com.vn, dưới tác động từ dịch COVID-19 bùng phát, phân khúc đất nhà vườn, trang trại, nghỉ dưỡng ven đô từ “làn sóng bỏ phố về quê” khi dịch bệnh xuất hiện càng lan toả mạnh mẽ. Làn sóng này phát triển suốt năm 2020, có phần chững lại vào thời điểm cuối năm 2020 và đầu năm 2021 khi đất nền “sốt” ở nhiều khu vực. Nhưng sang tháng 5, khi dịch bệnh tái bùng phát với mức độ nghiêm trọng hơn, xu hướng này đã nóng trở lại.
Các khu đất có lợi thế về cảnh quan, thiên nhiên khu vực ven Hà Nội như tại Ba Vì, Hòa Lạc, Sóc Sơn, Quốc Oai, Sơn Tây, Xuân Mai… vẫn được nhiều người quan tâm tìm kiếm thông tin để mua, giá tiếp tục tăng nhẹ 2 – 7% so với 1 – 2 tháng trước.
Nhìn nhận về xu hướng ‘bỏ phố về quê’ đang diễn ra mạnh mẽ, anh Phùng Hiên, một môi giới bất động sản tại Hoài Đức (Hà Nội) cho biết, xu hướng người dân ở thành phố lớn như Hà Nội – nơi giá đất đã cao đổ về quê mua đất đầu tư là một thực tế đã và đang xảy ra thời gian qua. Theo anh Hiên, đây là một nước đi khôn ngoan trong bối cảnh đất Hà Nội đã bị đẩy giá quá cao và đến hiện tại, khi cơn sốt qua đi, giá đất vẫn chưa trở về giá trị thực. Trong khi đó, đất tại nhiều vùng quê mặt bằng giá ổn định và tiềm năng trong dài hạn đang hiện hữu. “Đầu tư đất quê ở những vùng chưa bị ảo giá cần cuộc đi dài hơi của người đầu tư bởi thị trường sẽ tăng chậm do không bị làm sóng. Hướng đi này phù hợp với dòng tiền nhàn rỗi và ưa thích sự an toàn”, anh Hiên cho biết.
Nhiều nhà đầu tư nhận ‘quả đắng’ khi ‘bỏ phố về quê’
Từ khi dịch COVID-19 bắt đầu xuất hiện, nhiều nhà đầu tư đã rủ nhau tìm mua đất ven Hà Nội có lợi thế cảnh quan thiên nhiên đẹp như Ba Vì, Sóc Sơn… để làm homestay nghỉ dưỡng.
Anh Trần Quang Tú, một nhà đầu tư chia sẻ, đầu năm 2020 anh đã bỏ hơn 2 tỷ đồng vào một homestay tại Sóc Sơn, ngôi nhà rộng gần 100m2 bao gồm cả bể bơi, khu vui chơi, có thể phục vụ 18 – 20 khách nghỉ.
Giá thuê là 7 – 8 triệu đồng/đêm vào cuối tuần và 5 triệu đồng/đêm ngày thường nhưng đó là thời điểm dịch vẫn được kiểm soát. Khi đó, homestay lúc nào cũng đông khách vào cuối tuần, những ngày thường cũng có lác đác khách thuê.
Lý do anh Tú quyết định đổ tiền vào làm homestay bởi anh nhận thấy người dân Hà Nội có nhu cầu nghỉ dưỡng vào cuối tuần rất cao, đặc biệt là những địa điểm không cách quá xa trung tâm sẽ luôn được các gia đình hoặc các nhóm bạn trẻ lựa chọn.
Hơn nữa theo anh Tú, mua làm nơi nghỉ dưỡng cho bản thân 1 – 2 năm, tiện thì phục vụ thêm khách, không thích nữa có thể chuyển nhượng giá tăng gấp đôi, gấp rưỡi. Nhưng có lẽ anh Tú không ngờ được, homestay của anh đã đóng cửa gần 1 năm trời vì dịch và anh cũng không dám bán vì sợ ép giá.
Với anh Ngô Hồng Long, homestay nghỉ dưỡng là nỗi ám ảnh với anh. Năm 2005 – 2009 là “thời kỳ vàng son” của các mô hình “căn nhà thứ 2” tại Ba Vì, Thạch Thất, (lúc đó chưa có khái niệm homestay). Nhìn thấy không ít người quen giàu lên từ việc đầu tư đất vào homestay, anh Long cũng dốc hết tích luỹ chạy theo.
Bài học đau đớn xảy ra với anh Long là năm 2015, khi Thanh tra TP. Hà Nội có kết luận về quá trình thực hiện dự án du lịch – nghỉ dưỡng tại thôn Chóng, xã Yên Bài, huyện Ba Vì.
Trước đó, từ năm 2011, khu đất được anh Long cùng với những người bạn là mua gom đất nhà ở, đất vườn và đất rừng canh tác của nhiều hộ gia đình ở xã Yên Bài. Sau đó quy hoạch thành 1 khu du lịch – nghỉ dưỡng với các hạng mục nhà ở, khu phụ trợ, bể bơi và các công trình hạ tầng kỹ thuật kèm theo.
Cuối năm 2015, khi dự án đã cơ bản hoàn thiện để đưa vào khai thác, Thanh tra Thành phố có kết luận việc mua bán, chuyển nhượng do các cá nhân tự thỏa thuận, không được xác nhận của cơ quan có thẩm quyền.
Chủ đầu tư sau khi thực hiện việc mua gom đất đã không kê khai đăng ký, không chuyển đổi mục đích sử dụng đất, xây dựng công trình không xin phép cơ quan có thẩm quyền.
Vậy mảnh đất anh chung vốn cùng những người quen đã phải nằm im chờ giải quyết giấy tờ thủ tục đến 10 năm, và không có khả năng thu hồi vốn vì không thể sang tên.
Theo ông Nguyễn Chí Thanh – Phó Chủ tịch Hội Môi giới Bất động sản Việt Nam phân tích, homestay là loại hình kinh doanh của một số chủ đầu tư vay tiền ngân hàng, kêu gọi cổ đông góp vốn với mô hình vừa và nhỏ.
Vì vậy, trong tình hình dịch bệnh khó khăn, nếu nhà đầu tư vay vốn tới 70% thì dễ dàng “sập tiệm”, buộc phải bán cắt lỗ.
Đặng Hùng Võ – nguyên Thứ trưởng Bộ Tài Nguyên Môi trường cũng nhận định: “Homestay là một hình thức du lịch mà người Việt Nam đang hiểu không đúng bản chất, khiến nó dần biến tướng đi.
Xây một ngôi nhà lên nhằm kinh doanh du lịch và gọi đó là homestay thì không đúng. Bởi homestay là khách cùng trải nghiệm những nét văn hóa vùng miền với chủ nhà. Chính sự biến tướng này khiến các chủ đầu tư chịu ảnh hưởng nặng nề bởi dịch bệnh”.